TƯƠNG TÁC LIÊN NHÂN TRONG ÁN VĂN VƯƠNG QUỐC ANH THEO LÝ THUYẾT SIÊU DIỄN NGÔN: NGHIÊN CỨU TRƯỜNG HỢP

Các tác giả

  • Phạm Thị Thùy Dung
  • Phan Tuấn Ly

Từ khóa:

Siêu diễn ngôn, tương tác liên nhân, án văn, diễn ngôn pháp lý

Tóm tắt

Phân tích đặc điểm liên nhân trong diễn ngôn là vấn đề được quan tâm trong xu hướng nghiên cứu ngữ học hiện nay. Bài viết này nghiên cứu đặc điểm của tương tác liên nhân trong án văn, một thể loại diễn ngôn pháp lý của Tòa án Tối cao Vương quốc Anh. Lý thuyết Siêu diễn ngôn (metadiscourse) do Hyland (2005) phát triển là cơ sở lý thuyết cho các phân tích liên nhân trong diễn ngôn án văn. Trên cơ sở ngữ liệu là một án văn được đăng tải trên trang thông tin của Toà án Tối cao, nghiên cứu này sử dụng phương pháp miêu tả ngôn ngữ học, phân tích diễn ngôn và thủ pháp thống kê để khái quát đặc trưng ở bình diện liên nhân của án văn. Kết quả nghiên cứu cho thấy chỉ tố nhấn mạnh, chỉ tố biểu thị thái độ và chỉ tố tự đề cập xuất hiện với tần suất nhiều hơn so với chỉ tố tham thoại và chỉ tố rào đón. Các chỉ tố nhấn mạnh, biểu thị thái độ và tự đề cập có tần suất xuất hiện lần lượt là 35,8%, 24,6% và 24%. Bài viết cũng chỉ ra rằng lý thuyết Siêu diễn ngôn hữu dụng trong việc phân tích bình diện nghĩa liên nhân của văn bản viết.

Tải xuống

Đã Xuất bản

2025-08-26

Cách trích dẫn

Phạm Thị Thùy Dung, & Phan Tuấn Ly. (2025). TƯƠNG TÁC LIÊN NHÂN TRONG ÁN VĂN VƯƠNG QUỐC ANH THEO LÝ THUYẾT SIÊU DIỄN NGÔN: NGHIÊN CỨU TRƯỜNG HỢP. Tạp Chí Khoa học Ngoại ngữ, (82), 18–32. Truy vấn từ https://journals.hanu.edu.vn/tckhnn/article/view/900